HỒI ỨC

Qua rồi cái tuổi mộng mơ,
Giờ đây tóc đã bạc phơ lúc nào?
Tủi lòng thân phận lao đao,
Tóc xanh giờ đã trắng phau điểm màu.
Bạc ngàn gió núi về đâu?
Thương cho chim đậu ngậm sầu trông xa.
Chuyện đời đâu phải riêng ta,
Sáng, trong, đục chịu cho qua kiếp này.

Tuyết Hoa.