HÒN NON BỘ

Núi giả chợt trông dạ ngẩn ngơ,
Nhìn qua bao nét để rồi mơ!
Đường kia lên đỉnh non mời mọc,
Ngõ nọ xuống vườn hoa đợi chờ.
Kia đám chồi xanh quanh hố mộng,
Đây vuông ao biếc giữa trời thơ.
Quay lui, hàng liễu giăng mờ lối,
Bước tới, con tim khóc dại khờ…