PHƠI TÌNH

Ai đứng trân mình hứng giọt mưa,
Rơi bên thềm vắng buổi thu xưa?
Bờ vai xỏa tóc vương mưa sáng,
Dải yếm ươm tình đợi nắng trưa.
Kẻ ở hậu phương luôn ngóng đó,
Người đi biên trấn sắp về chưa?
Phơi tình vụng dại thời chinh chiến,
Bù đắp sao cho chẳng thiếu, thừa?