CHIỀU QUA BẾN CŨ

Một chiếc xuồng câu dáng hững hờ,
Trên làn sóng bạc đẹp như thơ!
Ánh dương le lói bàn tay vẫy,
Bóng nguyệt lung linh đốm mắt chờ!
Mái lá nghiêng xiêu trong nắng nhạt,
Cầu tre lắc lẻo giữa sương mờ!
Quay đi ngại nỗi lòng còn luyến,
Chân bước sao hồn lạc bến mơ ?

NGUYÊN BÔNG