Cố Nhân

Mộng về gõ cửa vườn hoa cũ
Chập chờn Hồ Điệp hóa Trang Chu
Hình xưa sương khói mờ sương khói
Bóng cũ tiếng thu gọi tiếng thu.

Thoáng hiện ai về trong đáy cốc?
Mười năm chợt tỉnh lại thèm say.
Vẫn biết đi rồi không trở lại
Một mùa hoa khế rụng mây bay.