ĐỒI THÔNG THU TRƯỚC

( Nhớ về Đà Lạt, một mùa thu đã xa )

Mây tím giăng ngang đồi sương lạnh
Chiều buông trong nhớ thoảng mơ hồ.
Ai đi xa vắng ngoài cô quạnh
Bước nhẹ xin đừng vỡ giấc mơ!

Ngàn thông vi vút lưng đồi gió
Êm vắng thu vàng ngập lá rơi.
Chớm lạnh heo may khơi nỗi nhớ
Tình xưa phong kín chẳng nên lời.

Hương tóc ai vương mùa thu trước
Chưa nhạt nhòa trong lá thu mưa.
Rêu xanh phủ lối mòn cỏ ướt
Âm vang ngân vọng lúc giao mùa.

Gió vẫn tìm hương mơn tóc rối
Nắng vàng lấp lánh mặt hồ xa.
Bạc lòng năm tháng còn mong đợi
Một đời lẻ bóng thoáng mây qua!

Thu đã về đây, người phương nào?
Tình thu vàng võ mấy trăng sao.
Núi biếc sương lam hồn vắng lạnh
Mưa khóc tình Ngâu, lệ dạt dào

UYÊN THÚY LÂM