TƯỞNG NHỚ CỐ NHẠC SĨ LAM PHƯƠNG

TƯỞNG NHỚ CỐ NHẠC SĨ LAM PHƯƠNG (1937-2020)

KIẾP NGHÈO” buồn lắm phải không Anh
Đường về đêm nay vắng tanh
Rạt rào hạt mưa rớt nhanh
Con đường lầy lội quanh co lối
Ngập ngừng dừng bên mái tranh
Nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi
Biết Anh mơ ước mái ấm gia đình
Hình ảnh vợ hiền ru con ả êm
Để quên nỗi buồn cô đơn đêm giá lạnh
Ôi kiếp sống tha hương bôn ba đời lính
Trời cao có thấu xin cho con mối tình
Thủy chung hạnh phúc là điều Anh xin
 
Và Anh đã được tình yêu mơ ước
Nàng có giọng ca ngọt ngào dào dạt
Song tình yêu này rẽ bước sang ngang
Biết Anh buồn lắm khi phải xa nàng
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mờ vạn nẻo về đâu
Mong chờ DUYÊN KIẾP đưa lối bắc cầu
Em ơi phải chăng phút giây ngày ấy
Đôi tim ước mộng bấy lâu thành lời
Dù rằng đường đời ngăn cách tình ta
Phút giây ban đầu mãi không phai nhòa
 
Mười năm đằng đẵng chàng nàng cách xa
Nhân duyên hội ngộ cho ra “CHỜ NGƯỜI
Chờ anh chờ đến bao giờ” người ơi
Mấy thu thuyền đã xa bờ” đôi ngả
Chẳng được bao lâu nàng lại đi nữa
Buồn tình Anh tìm hạnh phúc đẩy đưa
 
BIỂN TÌNH” “Nằm nghe sóng vỗ từng lớp xa
Đến đây với em mà ngỡ trong giấc mơ
Mắt em âu sầu là cả một trời thơ
Nha Trang đẹp lắm phải không Anh?
Không gian im nghe nhịp đôi tim hẹn ước
Mong sao tương lai đường trăng ta cùng bước
Xiết tay dắt nhau mình lánh xa thế nhân
Lánh xa ưu phiền đắng cay trần gian
Vâng “Đời anh sẽ đẹp vì có em
Và “Ngày dài sẽ làm mình nhớ thêm
 
Song có hạnh phúc tình nào bất diệt
Đà Lạt mù sương như lòng lữ khách
Da diết “Thành phố nào nhớ không em
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
THÀNH PHỐ BUỒN lắm tơ vương
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ
Giờ không em sỏi đá u buồn
 
Quê hương khói lửa hai chữ vô thường
CON TÀU ĐỊNH MỆNH” biển cả chập chùng
Tình và tiền tài còn gì đâu nữa
Biết Anh buồn lắm chán nản vô cùng
Ôi “NGÀY HẠNH PHÚC” thoảng như giấc mộng
ĐIÊN” “MẤT” “SAY” “LẦM” thất vọng trào tuôn
Tỵ nạn ái tình Kinh đô Ánh sáng
Đường vào Paris có lắm nụ hồng
 
Đã nửa cuộc đời tình như sống lại
BÀI TANGO CHO EM” tặng người con gái
Hạnh phúc thay “Từ ngày có em về
Nhà mình toàn ánh trăng thề” đẹp ghê
Giòng nhạc tình đang tắt lâu” Anh nói
Giờ “Tuôn trào ngọt ngào như giòng suối
Như bao chuyện cũ hạnh phúc sớm nguội
TÌNH VẪN CHƯA YÊN” rẽ lối đôi bờ
 
Song trái tim lãng mạn nào có phai mờ
Anh đã thốt lên trong “TÌNH ĐẸP NHƯ MƠ
Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta
Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng mãi bên ta
Lời nào dịu êm người đưa ta tìm những giấc mơ xa
Lòng thầm bảo nhau rằng đôi ta gặp gỡ trong kiếp nào
 
Thế rồi một hôm hội ngộ tình xưa cũ dạt dào
CHO EM QUÊN TUỔI NGỌC” Anh đã tặng trao
Cùng “C’EST TOI” đắng cay ngọt ngào sâu lắng
Em xin được khóc cô đơn ôi thân phận…”
Thế gian còn ai? Em xin từ giã thơ ngây xuôi theo dòng đời
Mai đây khi hoa tàn úa xanh xao phong ba dập vùi
Em xin nằm xuống mang theo con tim ngậm ngùi
Giấc mơ nhỏ nhoi đưa em vào cõi thiên thu yêu thương đời đời...”
 
Từ khi mới lớn lòng Anh luôn khắc khoải
BIẾT ĐẾN BAO GIỜ” câu trả lời không thấy
Đời là vạn ngày sầu biết tìm nơi chốn nào
Ta quen nhau bao lâu nhưng tình đã có gì đâu
Dẫu biết “ngày vui chóng tàn” Anh ôm ấp hy vọng suốt đời
“Ta yêu nhau đi thôi cho mộng không vỡ thành đôi”
“Rừng lá rừng chập chùng, giá lạnh trai chiến trường
Đêm nay xa quê hương, xa lìa tiếng nói người thương
Ngày anh lên đường chiến đấu, hoa lòng đã chớm tình yêu
Nhưng chờ đâu thấy người anh yêu, chờ đến xuân về chiều
 
Ngoài tình yêu trai gái, tình mẫu tử dạt dào trong “ĐÈN KHUYA
“Nghe tiếng mưa rơi mà nhớ thương nhiều
Đường về đèn khuya in bóng cô liêu
Ai biết đêm nay tôi vẫn mong chờ
Tìm đâu những phút vui ngày ấu thơ”
“Mưa ơi! Mưa ơi! Còn nhớ thương hoài
Anh nhớ Mẹ lắm “Nhớ khi mẹ lo sớm chiều”
Hình ảnh dịu dàng “Nhớ nụ cười khi nâng niu
Đôi tay run run ánh mắt dịu hiền”
“Biết tìm lại chốn nào, Mẹ ơi biết chăng, Đêm về quạnh hiu”
 
Tình yêu quê hương được tả trong “KHÚC CA NGÀY MÙA
“Kìa thôn quê dưới trăng vàng bát ngát
Ánh trăng thanh chiếu qua làng xơ xác
Chiếu hồn quê bao khúc ca yêu đời”
“Mừng trăng lên chúng ta cùng múa hát
Ước mong sao lúa hai mùa thơm ngát
Lúa về mang bao khúc ca tuyệt vời”
“Cười lên đi trăng sắp tàn bóng xế
Hát lên đi để nung lòng nhân thế
Để đồng xanh vui khúc ca ngày mùa”
 
Tuy rời Việt Nam năm 1975, 30 tháng tư
Song Anh luôn theo dõi tâm tư người ở lại
CHIỀU TÂY ĐÔ” ca khúc ra đời dạo ấy
“Một đêm anh mơ mình ríu rít đưa nhau về
Thăm quê xưa với vườn cau thề
Bàn tay anh đan dìu em bước trên cỏ khô
Đi trong hoang vắng chiều Tây Đô”
Với ước mơ “Tàu đưa ta đi tàu sẽ đón ta hồi hương”
 
BỨC TÂM THƯ” Anh nói về đời lính sa trường
Những dòng thơ trữ tình lãng mạn yêu thương
“Non tầm đang lớn ươm đầy tơ
Nhờ trời cam quít đã lên mùa
Chờ ngày dệt xong áo chung tình
Em mang tới đồn mà tặng anh”
Tình đồng đội trong “TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
“Anh chiến trường tôi nơi hậu tuyến
Đời lính chiến xui gặp nhau đây
Đôi đứa mình còn mỗi đêm nay
Nói gì cạn niềm thương để rồi mai ta lên đường”
“Mai nếu đời ngăn chia ngàn lối
Đừng quên nhé những ngày bên nhau
Đêm cuối cùng buồn quá anh ơi
Bao giờ tình ngàn phương hòa lòng trai nơi sa trường”
 
Từ Pháp Anh trở về Mỹ sống năm 1995
Rồi 1999 Anh bị cơn tai biến mạch máu não
Bài “MỘT MÌNH” sáng tác ở Pháp như là điềm báo
Lời và nhạc nghe buồn thấu con tim
“Sớm mai thức giấc, nhìn quanh một mình
Ngoài hiên nắng lóe, đàn chim giật mình
Biết lời tỏ tình, đã có người nghe
Nắng xuyên qua lá, hạt sương lìa cành
Đời mong manh quá, kể chi chuyện mình
Nắng buồn cuộc tình, bỗng tắt bình minh
Đường xưa quen lối, tình dối người mang
Tình duyên trăm mối, một kiếp đa đoan…”
 
Hai mươi năm cuối đời Anh ngồi xe lăn
Trung Tâm Thúy Nga đưa Anh đến với người Việt tha hương
Đến đâu Anh cũng được bao người thương mến
Trong và ngoài nước nhạc của Anh gợi bao kỷ niệm
Của bao thế hệ, tình yêu, đời lính và tình quê
EM ĐI RỒI“, “CỎ ÚA“, “THU SẦU“, hay “PHÚT CUỐI“, “NGÀY EM ĐI
Khi nhạc buồn da diết, lúc thì vui nhộn nhịp
Trong Anh sức sống tình yêu dào dạt trong máu huyết
Những người đi qua đời Anh được viết thành Thiên Tình Ca
Nay giã từ cuộc chơi, Anh trở về Nhà
Cảm ơn Anh, người Nghệ Sĩ Tài Hoa của muôn thuở
Anh từ giã cõi trần, triệu người ngậm ngùi thương nhớ
Nơi Cõi Tịnh Độ Vĩnh Hằng mong Anh sớm trở về 🙏 💞
 
2020-12-30 (Mộng Lệ An)

Nghiệp Huân Dương
Cố Nhạc Sĩ Lam Phương (1937-03-20 – 2020-12-22)