CHÉN XUÂN

Rượu nồng chưa nhắp đã nghe say,
Thơ chạy đi đâu cũng chẳng hay!
Rựng sáng, bùi ngùi trông biển sóng,
Suốt đêm, nghiền ngẫm đếm niềm cay!
Trên trời, mây trắng giăng hồn nước,
Dưới thế nắng hồng đọng bóng cây!
Thôi được, chén này ta uống cạn,
Nàng Xuân có lẽ đến ngày mai!

NGUYÊN BÔNG