Bước Xuân

Chiều vắng xuân đi nghe xác xơ
Cây trơ tuyết phủ lặng như tờ
Mây giăng đầu núi buồn ngơ ngẫn
Gió lượn lưng đồi khóc vẩn vơ
Tết đến đìu hiu bờ viển mộng
Xuân về quạnh quẻ bến xa mơ
Trùng khơi biển nhớ hồn xao xuyến
Thương quá quê xưa đếm phút giờ!

Nam Thảo