
Ta đứng chênh vênh
Như hòn đá cuội
Ôm bóng và hình
Lăn theo triền núi
Vết hằn đậu mãi
Trên thân phận người
Niềm đau chín tới
Buốt lạnh bờ môi
Đường xa vời vợi
Một chuổi ta bà
Cánh gió chiều tà
Lệch vùng tóc rối
Ta mãi trườn theo
Những bong bóng nước
Trôi nổi bọt bèo
Làm sao níu được
Mộng cũ lên men
Trăng già hấp hối
Lần mò bóng đêm
So vai gượng dậy
Trăm năm phút cuối
Đốm sáng lượn lờ
Thà như hạt bụi
Chìm khuất trong mơ
Chỉ là hạt bụi
Tan vào hư vô ……
Lê Hữu Minh Toán
Lê Hữu Minh Toán