Ga Chiều, Chiều Đơn Côi & Bóng Chiều – Lục Bát Xướng Họa

GA CHIỀU

Ga chiều nhạt nắng cô liêu,
Bóng chiều lặng lẽ tiêu điều đơn côi
Ai đem phố nắng nhuộm đồi,
Cho hoàng hôn xuống bồi hồi dạ riêng.
Ngoài kia liễu rũ nghiêng nghiêng,
Gió khua lá nhẹ điệu duyên cõi này.
Người đi trong cảnh đọa đày,
Mấy dòng xin gửi thương ngày đìu hiu.

NAM THẢO

❁❁❁

CHIỀU ĐƠN CÔI

Lòng ta một cõi hoang liêu,
Cuối trời mây xám nghe chiều đơn côi.
Người đi bóng nhạt lưng đồi,
Ta về thấm lạnh bồi hồi nỗi riêng.
Vầng trăng cũ, bóng chiều nghiêng.
Hồn thơ trong giấc cô miên phương này.
Trách người là tự lưu đày,
Thương cho lắm cũng tháng ngày buồn hiu.

UYÊN THÚY LÂM

❁❁❁

BÓNG CHIỀU

Hoàng hôn tím lịm hoang liêu,
Thu không vọng tiếng thôn chiều chim côi.
Tùng cao đổ bóng lưng đồi,
Thành xưa cảnh cũ đá ngồi sầu riêng.
Nhớ người vành nón nghiêng nghiêng,
Múc trăng ngân thủy trường miên biển này.
Giam tình si ngục tự đày,
Đốt hồn sa mạc tàn ngày quạnh hiu

TẠO AN