TÌM LẠI SÀI GÒN XƯA

Từ khi Sài Gòn thay tên
Biết bao điều đổi mới:
Những tên đường lạ hoắc lẫn nghĩa tên mang
Những chồng sách tự do, nhân bản
Những ca khúc đẫm thắm tình người
Tàn thây trong đống lửa!

Từ khi Sài Gòn thay tên
Con tim nhân hoà, cởi mở
Khóa cửa trầm tư.
Hết rồi “thằng Tư”, “anh Tám”
Qua rồi “thầy Ký”, “cô Hai”
Gặp nhau không còn “ Tui, Bậu”
Nhìn nhau không dám “Qua, Em”.

Sài Gòn bởi đâu
Hàng hàng lớp lớp
Sặc mùi giai cấp phân chia
Một bầy âm hồn tượng đá
Ôm chầm trọn cõi vô tâm.
Kẻ đi trên đống tham tàn
Người về lầm than muôn kiếp.

Nhưng Sài Gòn hôm nay
Ngập chìm trong biển dịch
Bạo lực không diệt được vi thù
Khẩu hiệu không làm dịu nỗi cơn đau
Phong tỏa mở đường cho đói khát!

Trong cảnh khốn cùng
Bỗng bùng lên một tia hy vọng
Dẫu hận thù cũng phải cám ơn con “Cô Vít”:
Nhờ nó
Ta tìm lại được Sài Gòn xưa:

Sài Gòn
Với những miếng cơm đùm bọc
Sài Gòn
Với những manh áo ngọt bùi
Sài Gòn
Với bản chất đơn sơ
Ngay hiền của người dân Nam Bộ.

Ta thấy lại anh tám, cô hai
Ta nghe chơn chất thì thầm:
Tui, bậu, qua, em
Xuyên những lời thân thương, nghĩa cử.

Sài Gòn xưa ơi
Em sẽ là Sài Gòn nhân hậu của ngày mai!

TRANG CHÂU
Montréal, 25/07/2021