TƯƠNG NGỘ

gởi nhóm bạn Trang Nhà Đất Quê

Lũ chúng ta, quá nửa đời
Lớn khôn trong lửa đạn, rồi xa quê
Đắng cay, hận tủi ê chề
Trăm muôn bão tố, tứ bề gian nan
Vươn lên từ đống tro tàn
Vun than lịm tắt nên than lửa hồng.

Bao nhiêu năm, bỗng một lần
Tha phương đất khách, trùng phùng bên nhau
Mới gặp mặt, đã tâm đầu
Quen nhau như thể quen nhau thưở nào
Nụ cười, ánh mắt thân trao
Tấm lòng chung, toả rạng, hào sảng bay.

Phúc nào hơn hạnh phúc này
Con tim lưu lạc đong đầy thiết tha
Tiễn nhau một chén quan hà
Dù mai cách biệt vẫn là có nhau.

TRANG CHÂU