Giữa ngày Xuân cỏ non
Mùa Đông già chợt đến
Nghìn xác pháo gầy mòn
Theo suối buồn không hẹn
Ta đau vùi chiều nay
Xót xa niềm tủi hổ
Người giàu sang chân mây
Ta phận người cùng khổ
Nên chung một dòng sông
Vẫn hai bờ cách biệt
Người nhìn ta lạnh lùng
Người nhìn ta khinh miệt
Đường đêm dài lê thê
Nồng cay luồng gió chướng
Xuân ta mãi chưa về
Vết chàm đau rát bỏng
Ta đứng trên đỉnh trời
Cùng hư vô độc thoại
Nung sôi giọt lệ đời
Cho no nê hờn tủi
Thà cho ta rượu độc
Tiêu tan hết ưu phiền
Còn hơn lời mật ngọt
Mà nhìn ta rẻ khinh …
Lê Hữu Minh Toán