Cung buồn biết gởi cho ai?
Bao năm lần lựa chưa phai khối sầu!
Chia xa đài mộng còn đâu,
Còn chăng chỉ một trái sầu quảy lưng!
Hành quân nhịp bước chưa ngừng,
Mà người xóm cũ không chừng bước ngang!
Mi buồn ngậm lệ đài trang,
Vòng môi đợi uống hai hàng lệ khô!
Chiều lên nhớ bến đò mơ,
Người đi gió nắng, ai chờ xóm xưa?
Đong sao nỗi nhớ cho vừa,
Chiều vương nắng nhạt, mây trưa hững hờ.
Rừng khuya phủ lớp sương mờ,
“Chim lồng cá chậu” còn mơ lối về!
Đêm nằm chợt tỉnh cơn mê,
Ngoài kia gió lạnh, lòng tê tái buồn!
Vang xa, khỉ hú trong sương,
Bên tai sáo muỗi, canh trường ước mơ…
Bây giờ cho đến bao giờ,
Cung Buồn nối lại dây tơ đã chùng?
Nguyên Bông