Rồi một hôm có lần anh khẻ hỏi:
Làm sao người có được số phone này?
Cứ cho biết từ đâu, ai đã nói,
Anh sẽ rầy cho một trận biết tay !
Em cười bảo: mong anh đừng giận vội,
Đừng phiền người rồi mang tội nghe anh!
Không vừa ý xin trách người đối thoại,
Nói vậy thôi, biết anh dạ nào đành.
Người đang hát cất vút cao lời hát,
Cầm đàn lên mong tấu khúc bay xa.
Thơ anh nghìn trùng sông hồ phiêu bạt,
Lay động lòng người, nhã nhạc thêu hoa…
Người với người vẫn tìm nguồn giao cảm,
Như trăm sông vui hội tụ biển lành.
Mây muôn hướng tìm về phương cố thổ,
Chung cội nguồn người chung tiếng hòa thanh.
Anh có biết lòng trào dâng tiếng gọi,
Sao đỉnh trời đâu phải quá xa xôi.
Đáy vực sâu không khiến người ngại lối,
Anh có còn muốn hỏi nữa hay thôi ?!
UYÊN THÚY LÂM