Tình nghĩa cha như núi Thái Sơn,
Bao năm gian khổ vẫn không sờn.
Công Cha nghĩa Mẹ đền sao vẹn
Từ phụ thâm tình cao tựa non.
Được Cha cưng chìu khi ấu thơ,
Cưỡi trên lưng Cha vui hàng giờ.
Tiếng cười con trẻ theo ngày tháng,
Dư âm còn mãi đến bây giờ.
Ngày con đến lớp buổi đầu tiên,
Dại khờ bối rối đứng bên thềm.
Cha đưa vào lớp ngày thơ ấu
Đưa đón nhiều năm, con lớn thêm..
Tóc con ngày một mượt xanh đầy
Tuổi trưởng thành như ánh nắng mai.
Gian khổ ba đào Cha Mẹ trải
Tóc người giờ bạc trắng màu mây.
Con qua bao biển lớn sông dài,
Hạnh phúc ngày thơ chưa nhạt phai.
Một kiếp nhân sinh như gió thoảng
Cha về Bến Giác biệt trần ai!!
Con lặng lẽ tìm hình bóng Cha,
Khói hương nhoà nhạt, lệ hoen mờ.
Tấm lòng từ phụ bao la sóng
Ghi nhớ lòng con suốt tuổi thơ.
Dáng núi chở che: tình nghĩa Cha
Một đời vững chảy con nương nhờ.
Lồng lộng biển trời cơn gió cả,
Ghi khắc lời Cha mãi đến giờ.
Cha dạy làm người trọng nghĩa nhân,
Trọn tình vẹn nghĩa với Quê hương.
Con giữ trong tâm từ dạo đó
Nguyện sống ngay lành, trả thảo ân…
UYÊN THUÝ LÂM