Biển Chẳng Còn Xanh Nữa

Từ ngày đó biển không còn xanh nữa,
Sóng xô bờ bọt trắng ngập tang thương.
Thuyền ra biển là thây rơi máu đổ
Người đợi trên bờ chỉ thấy đau thương!!

Hải lộ ngàn năm tàu thuyền xuôi ngược,
Bắc Kinh tham lam chiếm cứ trùng khơi
Ôm mộng bá quyền tôn mình đại Hán
Toả khắp năm châu thu đoạt đất trời.

Ngang ngược vẽ đường “lưỡi bò” chín đoạn,
Tầu coi biển xanh như vũng ao nhà.
Luật Biển, Công Ước xem chừng giấy lộn
Công đạo làm người? Tham vọng quỷ ma!!!

Truyền thông nước Phi nhiều lần tố cáo
Đảo PAG – ASA cá chết thường xuyên.
Ngư dân bị lấy mất đi nguồn sống,
Đảo KALAYAAN cô lập muộn phiền!!

Quần đảo SENKAKU qua nhiều năm tháng,
Tranh chấp kéo dài chờ được thông qua.
Rồi theo tháng năm ba đào sóng dậy,
Biển chẳng còn xanh trước tham vọng gian tà.

Khi Formosa xả vô vàn chất độc,
Cá tôm trùng khơi phơi trắng bãi bờ!!
Bao rạn san hô chết trong lòng biển
Nơi hải sản sinh sôi giờ biến hải mồ!!

Nhiễm độc cá tôm, san hô tận diệt,
Trăm năm sau chưa đủ để phục hồi
Biển trong lành cho thức ăn phong phú
Từ nghìn năm biển nuôi sống con người.

Từ bao đời biển mẹ nuôi muôn dân,
Những sáng thuyền về tôm cá đầy khoang.
Người miền biển vui theo từng con nước
Nay tiêu điều xác cá dạt bờ hoang!!

Do lòng tham, biển tang thương huỷ hoại,
Mộng bá quyền chiếm lấy biển riêng giành.
Nguồn thực phẩm bao la từ vạn đại,
Nay lụi tàn. Biển Ngọc Chẳng Còn Xanh.

UYÊN THUÝ LÂM