BUỒN EM TÔI KHÓC

Hết năm còn nữa mấy ngày
Giáng sinh rộn rã đường dài người đi
Tôi buồn hai chữ biệt ly
Còn tha hương tối sầu bi một mình!

Lênh đênh giấc ngủ lục bình
Bồng bềnh cơn sóng chở tình ra khơi
Bốn bên gió hú rên trời
Phù vân cách trở than lời tiếng không!

Tuyết phơi trắng lạnh rừng thông
Đìu hiu bóng lẻ long đong chợ chiều
Miên man niềm nỗi dập dìu
Gian truân gió bụi mặc nhiều cũng may!

Đông về chẳng biết buồn ai!
Buồn em tôi khóc mưa bay sụt sùi
Buồn con hẻm nhỏ tới lui
Mù sương giọt lệ ngậm ngùi hư hao

Giáng sinh lặng lẽ làm sao!
Trạng nguyên lá trổ hồng đào cúc côi
Bâng khuâng nắng úa nhuộm đồi
Hoàng hôn trăn trối bồi hồi dáng xưa

Gọi người suốt những đêm mưa
Những đêm trăng rụng đong đưa sợi vàng
Lang thang bước nhỏ mơ màng
Phố khuya tàn lụi còn nàng với tôi!

Nam Thảo