Mãi Đi Tìm

Thân tặng VH Nguyễn Hà

Ba mươi năm anh đã cất công tìm,
Một giọng ca liêu trai*, một bài hát cũ.
Anh để lòng mong ngày đoàn tụ,
Mặc dòng đời tuông chảy trôi mau.
Giọng hát xưa sâu lắng, dạt dào.
Quê nhà thời tuổi nhỏ
Đêm hỏa châu thay đèn sáng lóa
Ầm ào tiếng đạn nổ, bom rơi.
Từ lúc chúng ta còn nằm trong nôi
Hai mươi năm sau chúng mình khôn lớn
Bao nhiêu nước qua chân cầu sóng gợn
Lớp lớp trẻ đã trưởng thành
Quê Mẹ chưa khi nào ngưng tang tóc chiến tranh!!

Giọng hát chậm buồn,
Bài hát nói về Tình yêu muôn thuở.
Nhiều cuộc tình thời thanh xuân tan vỡ,
Bởi: “Đường vào tình yêu có trăm lần vui,
đến vạn lần buồn…”
Anh nhớ hoài trong đời sống tha hương,

Miệt mài tìm mãi bài ca xưa cũ,
Hay chính lòng anh tìm bóng tuổi thơ vụt mất.
Tha thiết nhớ quê nhà ngày thơ ngọt mật
Bên mẹ cha, nơi căn nhà nhỏ lộng gió mát đêm trường.
Xao xuyến lòng nghe tiếng hát khói sương…

Tìm mãi đến ba mươi năm sau
Anh gặp được Bài ca thuở trước.
“BUỒN TRONG KỶ NIỆM” đã quay về mấy lượt,
Chập chờn buông thanh điệu thoáng mơ hồ,
Anh thoáng chút ngỡ ngàng…
Danh ca Thanh Thúy, rồi đến Lệ Quyên
Bài hát xưa, còn giờ đây “Giấc Mơ Mùa Thu” mới
Cùng lắng tiếng lòng,
Xin đừng tiếc, đừng tìm nguyên dáng đợi
Có bao giờ âm cũ chẳng nhạt phai
Có bao giờ vạn vật chẳng đổi thay?

Anh chợt nhận ra:
Thay người xưa, nay tiếng hát trang đài
Ca sĩ Lệ Quyên ru thay hình bóng cũ
Vui làm sao,
Một thế hệ đã qua nhưng không tàn héo rũ
Lớp đàn em thay, tiếp nối vẫn tươi mầu,
Tiếng hát đời xanh mãi đến ngàn sau…

UYÊN THÚY LÂM
Boston