NÀNG THU, MỘT THỜI ĐỂ NHỚ, HIỆN TẠI ĐỂ YÊU THƯƠNG

Mỗi độ thu về đã để lại
Cảm xúc bồi hồi trong trái tim
Phải chăng thu đến gợi bóng hình
Vói tay lên cao vầng trăng tỏ

Thu dạo công viên cùng với nhỏ
Từng khóm thạch thảo nở bên đường
Lá vàng xào xạc dưới gót chân
Giọt nắng lung linh hôn mái tóc

Đêm thu buông xuống sương dịu ngọt
Đọng trên hoa tím cánh mượt mà
Vui buồn giận hờn nói ra nha
Kẻo rồi bình minh sương tan mất

Giữa tiếng cười nói buổi họp mặt
Giọng nàng trong trẻo thật dễ thương
Yêu cái răng khểnh đôi môi hường
Ngỡ tiên giáng trần mơ một cõi

Tết Trung Thu về có chú Cuội
Nhớ nhung chị Hằng mỗi đêm trăng
Ôm gốc cây đa tương tư nàng
Mặc trẻ rước đèn dung dăng hát

Bên dòng sông xanh thu trong mát
Có người lãng mạn hát âm thầm
Ngày ngày thả bộ mộng dệt đan
Mở tập trang thơ thả dòng nước

Đêm thu nhớ ai nằm niệm Phật
Quan Âm Bồ tát xin chứng minh
Cho trái tim con mối chân tình
Mong có một kiếp thành duyên nợ

Như con chim non mới rời tổ
Tung tăng ca hót nhỏ mộng mơ
Rồi một mùa thu buồn thẫn thờ
Tri âm tri kỷ giờ biền biệt

Nhưng chim tự nhủ tại mình hết
Cớ gì buồn giận mệt lắm thôi
Dù mưa, không gió-lá-reo-vui
Ta đây cứ hót cho đời đẹp

Thu về gởi em trời xanh biếc
Trên cụm mây trắng viết vần thơ
Từng chữ in bóng trong veo hồ
Tình anh tình em không bờ bến

Thu này vợ chồng mừng kỷ niệm
Phần tư thế kỷ sát cánh nhau
Dù có mặn ngọt lẫn ưu sầu
Nhìn ánh mắt con, lau vội kiếng

Trăng thu hai đứa thầm hò hẹn
Quán cà phê nhỏ bên Thánh đường
Chúa ơi con đã trót yêu nàng
Xin cho đêm nay đừng vội sáng

Đêm Halloween từ chạng vạng
Trẻ con xin kẹo vãng phố phường
Gõ cửa từng nhà khéo hóa trang
Anh cũng gõ cửa tim nàng nhá

Thu mơ nụ hôn trên môi má
Yêu màu trời xanh áo em mang
Mơ đôi mắt nhung nhìn nồng nàn
Yêu tà áo hồng đan giấc mộng

Thu khơi đáy lòng tình dậy sóng
Con tim ấp ủ hình bóng người
Nửa đêm thức giấc nhớ khôn nguôi
Ước mình kề vai chung chăn gối

Chiều thu trên xe nhớ mòn mỏi
Giờ nàng thức ngủ hỡi tình xa?
Nắn nót vần thơ gởi ngọc ngà
Gởi cả hoàng hôn và nắng tắt

Trời thu xanh ngắt mây lang thang
Lá phong vàng đỏ mênh mang nhớ
Dõi mắt mơ về phương trời đó
Nhớ nàng thu lắm nhớ xiết bao

Nhớ giọt mưa thu mưa ngọt ngào
Thu hát cho người còn đâu nữa
Nắng vàng chứa chan sao xa quá
Người vui cuộc sống đã quên rồi

Thu nhớ tiếng nhạc từng nốt rơi
Trên phím đàn ai ôi xao xuyến
Lưu trong ký ức một hoài niệm
Những ngày êm ả đến rồi đi

Thêm một lần nữa thu trở về
Rồi vội ra đi theo chiều gió
Chiếc lá vàng úa trút hơi thở
Trở về cát bụi của ngàn thu

Thu nhớ tình xưa tuổi học trò
Hai mái đầu xanh giờ điểm bạc
Mỗi người mỗi ngả nay lạc bước
Duy còn ấm áp một niềm vui

Thu nhớ xuân nào lệ tuôn rơi
Dưới chân Đại Phật chia phôi mãi
Nay đã hội ngộ hết khắc khoải
Duyên mẹ tình con cởi buộc ràng

Thu tiễn lá vàng đón đông sang
Tình Mẹ nghĩa Cha biển chan chứa
Dù Người đã khuất hay còn ở
Lòng con thương nhớ há tỏ bày

Ơn Cha nghĩa Mẹ công ơn Thầy
Một chữ hai vai ân trĩu nặng
Xuân thu xoay vần trải năm tháng
Một lòng hồi hướng đặng an vui

Vợ chồng tình nghĩa há phôi phai
Xuân hạ thu đông vai kề tựa
Một đời dài lắm bao gắn bó
Nguyện em và anh có nhau hoài

Những ai nửa đường phải chia tay
Quán như duyên nợ vay trả hết
Chúc người hạnh phúc lời từ biệt
Thu đông khép lại đón xuân sang

Anh em bạn lữ cùng họ hàng
Gặp nhau hôm nay cùng trân trọng
Bốn mùa thăm hỏi hòa vui sống
Gởi nhau nụ cười những vườn hoa

Khúc Thụy Du đã trở về nhà
Bên kia đại dương mẹ già đợi
Nói về cuộc đời em hãy nói
Đừng hỏi tại sao ta yêu nhau

Một ngày cuối thu sầu ảm đạm
39 cánh nhạn đã trầm mình
Ước mơ tổ ấm sao mong manh
Chân trời tự do mênh mang quá!

Trăng Thu trong ta tự muôn thuở
Như đóa mắc cở tuyết trắng ngần
Dẫu tròn hay khuyết, vẫn là trăng
Trong ta có người, mưa trong nắng.

2019/11/06 (Mộng Lệ An)
Nghiệp Huân Dương