Thu Lạnh & Khoảng Lặng Thời Gian .
Có những ngày thu về, gió khẽ se, lá chao nghiêng, mặt hồ tĩnh lặng như tấm gương soi chiếu cả vũ trụ. Mỗi chiếc lá rơi không chỉ là sự tàn phai, mà còn là minh chứng của một vòng đời trọn vẹn: xanh mướt khi xuân về, rực rỡ giữa hạ vàng, rồi lặng lẽ trả mình về đất trong thu sang. Ấy chính là quy luật bất biến: mọi khởi đầu đều mang trong nó một kết thúc, và mọi kết thúc lại ươm mầm cho khởi đầu mới.
Thu lạnh không chỉ là sự thay đổi của đất trời, mà còn là bản giao hưởng của tâm hồn. Trong cái se sắt ấy, con người được soi rọi để nhận ra: hạnh phúc không nằm ở tiếng ồn ào, mà ở khả năng tìm được sự an nhiên giữa những biến động. Bởi chỉ trong lặng im, ta mới nghe được tiếng gọi thầm thì của chính mình, mới thấu được ý nghĩa sâu xa của sự hiện hữu.
Vẻ đẹp đích thực của cuộc đời không phải ở những hào nhoáng ngắn ngủi, mà ở sự thanh khiết lặng thầm, nơi giọt sương long lanh chỉ sống vài khắc sớm mai, nhưng đủ để cả vầng dương soi chiếu, đủ để trái tim nhân loại rung động ngàn năm.
Ước mong giữa mùa thu lạnh, chúng ta tìm thấy trong chính mình hơi ấm của niềm tin, ánh sáng của trí tuệ, và sự dịu dàng của tình thương. Hãy để mỗi ngày trôi qua không chỉ là sự lặp lại, mà là một bước tiến, một nấc thang, một nhịp đập hài hòa cùng vũ trụ. Và dù ngoài kia bão tố có kéo về, hãy vẫn giữ trong tâm một khoảng trời bình yên, bởi chỉ trái tim tự do và biết yêu thương mới làm nên giá trị chân thật của đời người.
TÂM AN