Một người thì thầm: “cuộc sống ơi
sao không nói với tôi lời nào?”
Đúng lúc con sáo bờ rào
cất tiếng lãnh lót vui chào anh ta
Tiếng nói cuộc sống hòa trong gió
nhưng anh ta nào có nghe đâu .
Một người khác nói rầu rầu:
“cuộc sống ơi, nói một câu
“để tôi không thấy lẻ loi, buồn thầm”
Cùng lúc đó ầm ầm sấm nổ
trả lời cho nỗi khổ anh ta
Nhưng anh lại nhận không ra
cuộc sống mời gọi, hét la:” nhập vào”
Ai đó nhìn bao la tìm kiếm:
“Cuộc sống ơi ẩn hiện nơi nao?”
bỗng nhiên băng một vì sao
Phải chăng cuộc sống đang rơi xuống trần
nhưng anh ta chẳng cần để ý.
Một người kia van lạy thiết tha:
“Cuộc sống ơi, hãy cho ta
“một điều kỳ diệu, chan hòa thanh cao!”
Tiếng khóc oa, bé chào đời đẹp
anh ta lại không biết đây là
một điều kỳ diệu hay sao?
Có kẻ thất vọng kêu gào thiết tha:
“Cuộc sống ơi cho ta được chạm
“tôi biết người lẩn quẩn đâu đây”
“xin người, chăm sóc thân nầy”
Gió bỗng đổ sương lên vai rào rào
Đó phải chăng cuộc đời ưu ái
vỗ vai anh, anh lại vô tâm
lau giọt nước, xa bước chân
Không biết hạnh phúc ở gần tỉ tê
Quan sát thông thường, nghe hời hợt
thấy cưộc đời không tốt với ta.
Trái tim phải mở rộng ra
mới thấy huyền diệu vở òa khắp nơi
từ thiên nhiên, cuộc đời thường nhật
từ vô hình, bí mật tâm linh
hạnh phúc bình dị, tâm thành
đến với ta với hành trình khác xa
với lòng mong đợi của ta
Khánh Giao
BS Phùng Hạnh