TÌNH HỌC TRÒ VÀ KỶ NIỆM XƯA CŨ


Thuở ấy nàng học lớp buổi sáng
Vô tư chàng học lớp ban chiều
Chẳng thấy mặt nhau cùng bóng dáng
Nói chi cảm xúc với tình yêu

Rồi một chiều thu trời mưa gió
Chợt thấy giòng chữ viết trên bàn
Nét chì nắn nót của ai đó
Tim đập thình thịch nghĩ miên man

Một lần hai lần rồi cứ thế
Viết qua viết lại chỉ vậy thôi
Rồi những lá thư chan chứa lời
Nhét dưới hộc bàn cất giấu vội

Rồi một buổi chiều tiết học cuối
Có hai nữ sinh tới đột nhiên
Áo trắng jupe xanh dáng dịu hiền
Đến bàn lấy đồ quên trong lớp

Sang năm trai gái học cùng buổi
Cantine hẹn gặp giờ ra chơi
Hai đứa nhìn nhau mà không nói
Cũng còn mắc cở tủm tỉm cười

Sao thấy giờ học trôi lâu quá
Nhìn lên bảng đen chữ nghĩa bay
Chỉ đợi chuông trường reng giục giã
Chào cờ hai đứa nhìn đắm say

Nhớ cái khăn tay nàng hay mang
Liễu yếu mảnh mai dáng e thẹn
Đi đâu cũng có bạn bên cạnh
Như cặp bài trùng đến dễ thương

Sân trường hàng me như im bóng
Xoa dịu cơn nóng trong trái tim
Cho nắng không chói mắt thơ mộng
Cho lọn tóc xanh thêm trữ tình

Nhưng rồi bạn bè tinh nghịch lắm
Tuổi học trò mà, giỡn chọc nhau
Làm hoa mắc cở khép cánh vào
Cánh bướm ngày nào vụt bay mất

Song trái tim hồng đâu phai nhạt
Chiều tan trường về theo bước chân
Hàng me vẫn che đôi gót ngọc
Đóa phượng vẫn đỏ trên tóc nàng

Thế rồi loạn lạc mây tan tác
Người đi kẻ ở thật buồn sao
Biển cả mênh mông sóng ba đào
Nhận chìm cuốn trôi bao ước mộng

Tuổi của hoa tím vốn nên thơ
Tuổi của học trò trăng mười sáu
Tuổi của hồn nhiên và hẹn hò
Tuổi của kỷ niệm còn in giấu

Giờ đây nhớ lại sáu mươi năm
Hơn bốn thập niên trăng tròn khuyết
Một sáng mùa đông nơi xứ tuyết
Bao kỷ niệm đẹp vẫn dạt dào

Sờ lên mái tóc đã hai màu
Muối tiêu mặn mà ngọt ngào vị
Vui tình bạn lữ cùng tri kỷ
Cất tiếng hát lên nhé bạn ơi!

2021/02/18 (Mộng Lệ An)
Nghiệp Huân Dương