Tình Một Thưở Còn Vương

THUỞ LÀM THƠ YÊU EM

Trời mưa chưa ướt áo
Hoa cúc vàng chân thềm
Gió mây lưng bờ dậu
Chiều sương đầy bốn phía
Lòng anh mấy ngã ba
Tiếng đời đi rất nhẹ
Nhịp sầu lên thiết tha .

Thủa làm thơ yêu em
Cả dòng sông thương nhớ
Cả vai cầu tay nghiêng
Tương tư trời thành phố
Anh đi rồi lại đến
Bài thơ không hết lời
Bao nhiêu lần hò hẹn
Sớm chiều sao xa xôi

Mười bảy năm chợt thức
Bây giờ là bao giờ
Bàn tay trên mái tóc
Nghìn sau còn bâng quơ

Trần Dạ Từ

___________________________

TÌNH MỘT THUỞ CÒN VƯƠNG

Thương tím nâu màu áo,
Nắng đổ bóng bên thềm.
Hoa xoan tươi bờ dậu
Thông ngàn lay bốn phía,
Trong mơ còn âm ba.
Tưởng tình qua rất nhẹ,
Sao trọn đời thiết tha?

Năm nào đó gặp em,
Đêm kết ngàn nỗi nhớ.
Hắt hiu bóng chiều nghiêng
Thương người khuất nẻo phố.
Dấu yêu tràn dâng đến
Ngần ngại, chẳng nên lời
Lỡ vầng trăng ước hẹn
Lỡ phương đời xa xôi !!

Chìm sâu trong tâm thức
Đâu còn nữa bao giờ.
Xưa mơ ngày kết tóc
Nay tình chỉ bâng quơ…

UYÊN THÚY LÂM