TÌNH YÊU

Tình yêu do bởi nhân duyên
Khi hai người đã có tình kiếp xưa
Gặp nhau để thỏa mong chờ
Và bao nguyện ước mộng mơ kết thành
Tình yêu nào phải ngẫu nhiên
Tìm nhau để trả ân tình nợ vay
Ngày nào thương hận còn đầy
Biết là duyên nợ trả vay vẫn còn
Tình yêu chẳng phải vô thường
Chỉ là tình cảm thăng trầm xuống lên
Như trăng tròn khuyết những đêm
Như sông có những khúc quanh gập ghềnh
Tình yêu là để trưởng thành
Niềm vui đơn giản khi mình có nhau
Ở xa biết nhẫn u sầu
Giận hờn cũng sớm làm hòa quá đêm
Tình yêu để hiểu chính mình
Đâu là hạnh phúc tình là cái chi
Ngày kia tình bỏ ra đi
Thì mừng đã thoát si mê lỡ lầm
Tình yêu nào có muộn màng
Thời gian tuổi tác chẳng ngăn ngại lòng
Lắng nghe tâm sự vui buồn
Một ngày nào đó bỗng lòng nhớ nhung
Tình yêu học chữ bao dung
Cảm thông tha thứ xả buông lỗi lầm
Nói lời ái ngữ dịu dàng
Quan tâm săn sóc ân cần hỏi han
Này em cô gái dễ thương
Tình yêu chung thủy chứa chan mặn nồng
Gởi em một áng mây hồng
Mùa thu thắm đỏ như lòng sắt son.

2017/10/16 (Mộng Lệ An)
Nghiệp Huân Dương