TUỲ DUYÊN

Cùng tu hòa thượng và chú tiểu 
trong ngôi chùa vắng vẻ, có nhau
Hòa thượng đưa nắm hạt hoa
cho chú tiểu đem rải ra ngoài vườn.
Vấp bậu cửa, chú tung nắm hạt
ra lối đi, hoảng hốt nhìn thầy.
Hòa thượng không mắng trách gì
chỉ nói tuỳ ngộ rồi thì lặng yên.
Chú tiểu vội đi tìm cái chổi
gom hột hoa. Vận rủi vẫn còn
gió mạnh lùa hạt ra vườn.
Hòa thượng lại nói ôn tồn: tuỳ duyên
Chú tiểu thì lòng riêng lo lắng
chu toàn lời thầy dặn ban đầu
ra vườn ngó trước ngó sau
lượm hết những hạt đã bay ra vườn.
Nhưng cơn mưa ùn ùn kéo đến
Chú khóc lóc chạy biến vào chùa
Thấy thế hòa thượng mĩm cười
Tuỳ an hai tiếng thay lời ủi an
Xuân tàn, rồi hạ sang một sớm
Chú thức dậy, lòng rộn vui mừng
ngó ra vườn, hoa tưng bừng
chạy báo hòa thượng để cùng ngắm hoa
hòa thượng vẫn ôn hòa: tùy hỉ
Bốn trạng thái tiêu biểu cuộc đời:
tuỳ ngộ, tuỳ duyên để rồi
tuỳ an, tuỳ hỉ mấy người hiểu cho
tuỳ ngộ là sắp đặt do hoàn cảnh
ta chấp nhận, thỏa mãn tuỳ duyên
bình thản trước mọi biến thiên
tùy an bền đổ,  ước nguyền thành công
lòng vui sướng đón mừng tuỳ hỉ
thắng không kiêu, bền bỉ an nhiên

Khánh Giao
BS Phùng Hạnh