VÔ CÙNG THƯƠNG NHỚ PHỤ THÂN DƯƠNG HỒNG TUÂN PD MINH ĐẠT (1923-2021)

1.
Đã hơn một tuần Bố tôi biếng ăn
Lại đang ngồi ghế tự dưng té xuống
Tội nghiệp làm sao đầu mũi đỏ ửng
Mong là không bị nội tạng chấn thương
2.
Đầu Bố gục xuống những khi ngồi bàn
Hết còn cầm bút nguệch ngoạc hàng chữ
Mỗi tối đưa Cụ vào trong phong ngủ
Bố chẳng thiết nữa khi mở ti vi
3.
Chị và anh tôi xúc từng muỗng thìa
Thức ăn vô miệng Bố nhè ra hết
Chỉ có buổi sáng còn ăn chút ít
Trưa chiều dụ mãi chỉ biết chào thua
4.
Hai mắt của Bố giờ trông lu mờ
Chân không chịu bước dù có người đỡ
Tí đưa bé Linh đến thăm hôm nọ
Thấy chắt dễ thương Bố lộ niềm vui
5.
Cũng như Nu đến thăm Ngoại hôm rồi
Bố vui đưa tay vuốt lên đôi má
Bàn tay trìu mến gầy guộc thâm cả
Chín mươi tám tuổi đã gần trăm năm
6.
Như ánh đèn dầu mỗi lúc một tàn
Như chiều hoàng hôn dần dần tắt nắng
Như chiếc lá vàng chỉ đợi gió thoảng
Trở về nguồn cội lặng lẽ rời cành
7.
Các con ai nấy cảm thấy buồn tênh
Dẫu biết Bố tôi trên cả thượng thọ
Lại được con cháu chăm sóc niềm nở
Song tình phụ tử sâu nặng tháng năm
8.
Câu nói công Cha như núi Thái Sơn
Giờ đây mới cảm hơn bao giờ hết
Một đời tận tụy không biết mỏi mệt
Bố là đại thụ kết nối gia đình
9.
Một đời của Bố ba nổi bảy chìm
Lên xuống thăng trầm tiền tài danh vọng
Tình yêu đã thắp trái tim nóng bỏng
Tình non nước hâm nguyện vọng chàng trai
10.
Song tình gia đình họ hàng sâu dày
Un đúc kỷ niệm đong đầy năm tháng
Bố chẳng tự phụ dù từng làm lớn
Tánh tình khiêm tốn rạng rỡ họ Dương
11.
Một chín hai ba nhằm năm Quý Hợi
Bố tôi ra đời với bao đợi chờ
Ông Nội nhà giáo giỏi văn thi thơ
Bà Nội chay trường vào ra kinh kệ
12.
Đọc lại nhật ký tôi nghe Bố kể
Thuở nhỏ nhà nghèo chỉ đủ sống thôi
Đêm chùm bao bố mượn ánh trăng soi
Say mê đọc sách Bố tôi hiếu học
13.
Được Ông Nội kèm Bố thường nhất lớp
Tuy nhà chẳng giàu, song học trường Tây
Giữa đám da trắng anh thư sinh gầy
Thơ văn, lãng mạn, mai này vinh hiển
14.
Sau Bố là tới Chú Quỳ, Chú Viễn
Chú Cận, Chú Tiến, và Cô Vân Anh
Rồi tới Chú Vận, Chú Đạo các em
Cô Hán, Chú Tạo, huynh đệ đùm bọc
15.
Nghe Chú Mô kể, ngày xưa giòng tộc
Ai có điều kiện, nuôi học, chăm lo
Bố dạy Chú Quỳ, Chú Huấn, Chú Mô
Nhà Cụ Thượng Tường, ở nhờ lui tới
16.
Thế chiến thứ hai cuốn cả thế giới
Vào cảnh điêu linh nạn đói nghèo nàn
Nhật Pháp tranh giành xâm chiếm Việt Nam
Bố tôi không khỏi tham gia cách mạng
17.
Thế chiến vừa ngưng thái bình thấp thoáng
Quê hương lại đắm cốt nhục tương tàn
Vĩ tuyến mười bảy phân chia Bắc Nam
Từng đoàn di cư thương sao nước Việt!
18.
Nhân quả đúng sai duy Phật mới biết
Bố tôi chỉ sống liêm khiết chính chuyên
Sứ mạng giao cho tận tâm hết mình
Làm công dân tốt hiền lương tận tụy
19.
Bố tôi là người khiêm tốn giản dị
Dù có chức tước địa vị hiển vinh
Từ người tài xế cận vệ dưới quyền
Ai cũng kính trọng thật tình quý mến
20.
Bố tôi chẳng có bạn bè vây cánh
Cũng chẳng tha thiết chính trị chính em
Với Bố quan trọng là đại gia đình
Yêu Mẹ, con cháu, cùng tình huynh đệ
21.
Căn nhà Yên Đổ của ba thế hệ
Ông Nội Bà Nội Bà Ngoại Trẻ Ba
Cùng Bố Mẹ tôi, các con một nhà
Vui vẻ đầm ấm với bao kỷ niệm
22.
Những ngày giỗ Tết họ hàng thân quyến
Tụ họp sum vầy thân kính chung vui
Bún thang cà cuống bánh chưng một nồi
Mai đào cúc quất trong ngoài nở rộ
23.
Giao thừa đi Chùa Vĩnh Nghiêm thuở đó
Khói hương nghi ngút pháo nổ gần xa
Ông Nội, Bố tôi, trở về xông nhà
Lễ khấn Tổ Tiên, Bà Nội tụng niệm
24.
Đà Lạt Vũng Tàu đi cùng Chú Thím
Gia đình, họ hàng, sát cánh vui sao
Nhớ mãi kỷ niệm ấm áp ngày nào
Hương hoa ngạt ngào, dạt dào sóng biển
25.
Dao, Vi, Uyên, Trường, Phượng rồi đến Hiển
Xong mới tới Huân, đếm bảy người con
Bố Mẹ rất thương con cả đầu lòng
Kỷ niệm Paris hình ảnh còn rõ
26.
Bố Mẹ cũng yêu Tí Cún bé nhỏ
Hay chiều ý Bố theo Bố ăn ngoài
Bố chỉ đánh đòn khi dạy con trai
Nhưng chừa con út Bố hay tội nghiệp
27.
Bố cũng có la rồi lại quên hết
Mua chai xi rô sách truyện đền bù
Để quà đầu giường con giả ngủ mơ
Trong lòng hạnh phúc trẻ thơ là vậy
28.
Cún hay nói câu “Ộ Bố ba cái”
Là cách chào hỏi, Bố thấy dễ thương
Bố đi công tác xứ Mỹ xa xăm
Về với va li thơm tho bánh kẹo
29.
Tôi còn nhớ mãi tuổi thơ niên thiếu
Bố xây hồ cá đủ kiểu đủ loài
Ông tiên Ngựa vằn Tai tượng thật oai
Các anh chị em say mê vườn tược
30.
Bố có còn nhớ Bô Bi chó Phoque
Cún yêu nó lắm chẳng được mấy năm
Nó bị bệnh chết Cún làm “điếu văn”
Khóc thương tiễn biệt ngây ngô hàng chữ
31.
Rồi con chó Tô màu đen một thuở
Ba mươi tháng tư đỏ lửa mùa hè
Đánh dấu nỗi buồn di tản loạn ly
Bắc Nam thống nhất, Bố đi “cải tạo”
32.
Mười năm ròng rã xa vợ con cháu
Thương Bố thương Mẹ buồn thấu trời xanh
Con trai quặn lòng từ giã, vượt biên
Mong ngày sum họp nơi miền viễn xứ
33.
Một chín chín mốt gia đình đoàn tụ
Xứ Gia Nã Đại phố Mộng Lệ An
Bố đã sáu tám, Mẹ thì lục tuần
Ôm chầm Bố Mẹ vui mừng khôn tả
34.
Ấp Plamondon hàng cây xanh lá
Ông Bà đưa đón mấy đứa cháu ngoan
Ta Bê Bông Tí đi học cùng trường
Ti Teo Nu thì ở gần qua lại
35.
Ice storm năm ấy một chín chín bảy
Sáu năm hạnh phúc thấy ngắn ngủi sao
Mẹ bị tai biến mạch máu ở đầu
Hôn mê tháng rưỡi, cầu Phật, Mẹ tỉnh!
36.
Bảy mươi bốn tuổi sức chưa suy suyển
Bố tôi lại thêm trách nhiệm từ đây
Chăm sóc Mẹ tôi tập luyện tháng ngày
Kiên nhẫn bền chí dày công thành quả
37.
Mẹ tôi đi được thật mừng không chứ
Bố Mẹ qua Mỹ thăm Chú Thím Quỳ
Đến thăm họ hàng, các em, bạn bè
Đi được mấy lần, thật không tưởng tượng!
38.
Rồi hai năm cuối không tự ăn uống
Gắn feeding tube sống gượng qua ngày
Bố cùng con cháu thương Mẹ lắm thay
Mỗi ngày vào thăm Elder Care viện
39.
Hai ngàn mười ba, ngày đó cũng đến
Trong tiếng niệm Phật, Mẹ tôi qua đời
Bố lại cô đơn ở tuổi chín mươi
Lần này vĩnh viễn hết rồi “Mẹ Xíu”
40.
Con cháu quây quần để mong xoa dịu
Thứ bảy mỗi tuần kéo về nhà Ông
Bố tôi can đảm khắc phục nỗi buồn
Chịu đựng ung thư mỏi mòn đau nhức
41.
Con cháu thay phiên ngày đêm túc trực
Chị Dao, chị Vi vất vả nhất nhà
Chỉ tội anh cả ở tận phương xa
Mỗi năm về thăm là niềm hạnh phúc
42.
Bố tôi có thêm cháu dâu rể chắt
Ngoại thương nhất là Coco Bé Linh
Thích nựng vuốt má, mắt Cụ sáng lên
Mỗi khi cháu chắt thình lình thăm Ngoại
43.
Ấp đường Carlton rất ư thuận lợi
Bên đường là chợ, bước tới métro
Ngân hàng, hớt tóc, trước Bố tự lo
Bấy lâu thúc thủ từ tuổi chín sáu
44.
Bố hết còn chơi cờ chess cùng cháu
Hết chơi ô chữ, báo chí chẳng xem
Covid ập tới, tin tức truyền hình
Hũ tro của Phượng, Bố nhìn xa lạ
45.
Bệnh dementia chậm rãi lan tỏa
Sách vở chữ nghĩa đã quên đi nhiều
Bố quên cả những giận ghét thương yêu
Song trong ánh mắt, nắm tay, trìu mến
46.
Ba năm trước đây trong lúc trò chuyện
Bố tôi nhắc đến mười năm ngục tù
Nay đã hết còn oán ghét hận thù
Tâm Bố buông xả từ đây nhẹ nhõm
47.
Hai năm trở lại Bố hết còn giận
Bố con cùng nhà chịu đựng tháng năm
Thay bằng tình thương âu yếm dịu dàng
Phải chăng Bát Nhã Tâm Kinh đã thấm?
48.
Bố chỉ thuộc lòng bài Kinh thù thắng
Một đời đầy dẫy cay đắng ngọt bùi
Cho Bố bài học chỉ cảm nhận thôi
Sắc tức thị Không, lời không nói được
49.
Bố nói chẳng rõ, tai cũng điếc nốt
Ai lời nặng nhẹ nào khác mưa rơi
Thấy Panda giỡn Bố cười thật vui
Sạch dơ đẹp xấu giờ đây chẳng khác
50.
Bố trở về với hồn nhiên chơn chất
Như “Anh nhi hạnh” Đại Bát Niết Bàn?
Phật dạy phân biệt chấp trước hai đàng
Hãy buông đừng vướng, dường như Bố đã
51.
Phải chăng công đức giờ sắp trổ quả?
Cấp đất xây Chùa Vĩnh Nghiêm thuở nào?
Bát Nhã Tâm Kinh thấm vào nỗi đau?
Kim châm tẩm nước cam lồ sâu lắng?
52.
Phải chăng lời Kinh cầu nguyện năm tháng
Tự viện, Đạo tràng, bạn lữ, gia đình
Tự lực, tha lực, xa gần thiện duyên
Bồ Tát Quan Âm tầm thanh linh cảm?
53.
Xe ambulance nhân viên lực lưỡng
Đã đưa Bố tôi chuyển xuống bậc thang
Vĩnh biệt căn ấp Carlton thân thương
Còi xe xé ruột quặn lòng con cháu
54.
Nhìn Bố mà con nước mắt chẳng giấu
Bố ơi con chưa báo hiếu trọng ân
Công Cha Nghĩa Mẹ như núi Thái Sơn
Con còn vô minh làm sao đền đáp?
55.
Bấy lâu tu hành nghe bao Phật Pháp
Mà sao con thấy bất lực vô cùng
Những ngày Bố con bên nhau ngắn dần
Cơn lốc vô thường chẳng màng thương tiếc!
56.
Ba ngày Bố tôi hôn mê như thiếp
Trong bệnh viện Juif tiếp nước biển vô
Thêm oxygen ngực thở nhấp nhô
Bác sỹ tuyên bố vô phương cứu chữa!
57.
Thứ năm Bố tôi hai mắt chợt mở
Con cháu đến thăm Cụ trìu mến nhìn
Song không nói được, thể lực mong manh
Đã ngưng oxy hết truyền nước biển
58.
Thứ sáu chị Thủy từ xa về đến
Cùng với Xeo Tin tiễn biệt Cha Ông
Bố tôi cảm động trước cảnh mủi lòng
Con cháu rưng rưng lưng tròng nước mắt
59.
Thứ bảy Bố tôi đã kém thần sắc
Hơi thở thoi thóp ánh mắt mất hồn
Chị Vi vẫn đọc Kinh phẩm Phổ Môn
Tôi tụng Dược Sư nhất tâm niệm Phật
60.
Chủ nhật tân gia nhà Hiển tụ tập
Bông bầu con gái hôm trước báo tin
Chị Thủy Xeo Tin từ giã gia đình
Thật là xúc động nhìn Bố lần cuối
61.
Tôi cùng Minh Thư Vi Chân thăm Nội
Đan Tâm Mỹ Duyên cũng tới thăm Ông
Con cháu niệm Phật liên tục trong phòng
Mấy hôm anh Trường ngủ đêm với Bố
62.
Ai nấy về nhà duy tôi nán ở
Cùng với anh Hiển cả Tí bên Ông
Chú cháu niệm Phật Di Đà hết lòng
Thấy Bố thở khó đồng trở mình Cụ
63.
Bảy giờ chiều tối Bố tôi tắt thở
Ra đi nhẹ nhàng từ giã cõi trần
Trong tiếng niệm Phật Di Đà nhất tâm
Không ai khóc cả như Bố căn dặn
64.
Tôi liền báo tin Tu Viện Tây Tạng
Khen Rinpoche Jampa Sopa
Phổ Môn Đạo Tràng nhắn Cô Tán Hoa
Báo Chùa Quan Âm, Thái Hoa, bạn Đạo
65.
Còn với gia đình, anh Hiển lo báo
Ôn Trường Phước liền y áo đánh chuông
Tụng một thời Kinh trực tuyến qua phone
Bát Nhã Tâm Kinh đồng thanh niệm Phật
66.
Con cháu tề tựu đỏ hoe đôi mắt
Anh Hoàng, anh Phát, chị Dao, Vi, Uyên
Anh Trường, Hiển, Huân, Trâm Anh, Tâm, Duyên
Ti, Nu, Abe, Tí bên giường bệnh
67.
Bác sỹ trực đến bắt mạch khám nghiệm
Xác nhận chia buồn thân quyến gia đình
Bệnh viện cho nhà tám tiếng tụng kinh
Niệm Phật bên Bố thêm tụng Địa Tạng
68.
Tổng cộng mười tiếng tụng niệm tới sáng
Bố nằm đắp chăn ngay ngắn trên giường
Nét mặt thanh thản toát vẻ bình an
Da dẻ hồng hào như đang nằm ngủ
69.
27 tháng 8 nhằm năm Tân Sửu
Bố tôi hưởng thọ 99 tuổi ta
Bố sẽ gặp Mẹ, chị Phượng, Ông Bà
Nơi cõi Cực Lạc Di Đà Thánh Chúng
70.
Tính Bố nhanh nhẹn mọi sự mau chóng
Mồng sáu tháng mười là lễ phát tang
Urgel Bourgie Ville Saint-Laurent
Sáu Tăng ba Ni trang nghiêm buổi lễ
71.
Vòng hoa phúng điếu thanh lịch đẹp đẽ
Căn phòng ấm cúng gọn ghẽ hài hòa
Xôi bánh thức ăn đượm tình sâu xa
Tăng Ni thương tưởng, thiết tha bạn lữ
72.
Mồng bảy động quan, lễ hỏa thiêu Cụ
Tập thơ Thanh Trúc tựa Hương Thời Gian
Những tờ memo tâm sự chứa chan
Cùng quyển ô chữ hành trang của Bố
73.
Mồng tám hũ tro về Chùa ký tự
Trên tháp Bố sẽ đoàn tụ Mẹ Thu
Cùng Phượng “Tí Toọng” nói chuyện tha hồ
“Bà chúa phải gai” vui đùa khúc khích
74.
Bố sẽ đi gặp Ông Nội trước hết
Cùng với Bà Nội xa cách bao năm
Rồi gặp Chú Quỳ Chú Viễn thân thương
Cùng với Chú Tiến họ hàng bè bạn
75.
Bố bay về thăm quê hương xa vắng
Sài Gòn Hà Nội của tháng năm xưa
Về làng Vân Đình Hà Đông đền thờ
Lạy Cụ Dương Khuê bà con Tiên Tổ
76.
Gặp những họ hàng chưa từng gặp gỡ
Mà đối với Bố một lòng kính thương
Đưa vào nhà thờ của giòng họ Dương
Dù Bố xưa nay chẳng màng danh tiếng
77.
Bố sẽ đi thăm nơi chưa từng đến
Nào Hoàng Hạc Lâu bến bờ Hán Dương
Gặp gỡ Thôi Hiệu Lý Bạch sông trăng
Ngồi thuyền thưởng ngoạn trên sông Dương Tử
78.
Về thăm căn nhà trong hẻm Yên Đổ
Nơi Bố xây dựng tổ ấm gia đình
Bố sẽ không còn nhận ra nhà mình
Vì bao thay đổi song còn hình bóng
79.
Rồi Bố sẽ thăm Đà Lạt thơ mộng
Biệt thự Siu Siu kín cổng cao tường
Là nơi nghỉ mát Bố Mẹ các con
Thập niên sáu mươi còn hâm ký ức
80.
Trở về Sài Gòn thăm Dinh Độc Lập
Bộ Tổng Tham Mưu và Bộ Quốc Phòng
Nơi Bố đã từng làm việc ở trong
Vang bóng một thời chỉ còn kỷ niệm
81.
Thăm bắc Québec hoang vu giá lạnh
Vùng Labrador trong truyện thuở nào
Bố đã từng đọc và hằng ước ao
Đặt chân đến đó với bao kỳ vọng
82.
Bố sẽ đọc lại Tập thơ bụi đóng
Tựa Hương Thời Gian, sống lại một thời
Viết tặng vợ hiền, ngục tù đơn côi
Thu và Bạch Yến, lời thơ dào dạt
83.
Thơ Kính Dâng Mẹ viết trong ngục thất
Chữ hiếu phận trai đất nước chẳng tròn
Bao giờ cởi giáp phụ mẫu đền ơn
Gọi tên Bồ Tát cầu mong tế độ!
84.
Bài Nhớ Em Trai trại tù một thuở
Lo em phiêu bạt lành dữ ra sao
Bố viết trong ngục nỗi nhớ dạt dào
Tử Vân-Chú Quỳ ngày nào tri kỷ
85.
Một chín bảy chín trái tim ứa lệ
Nam Hà ngục thất thơ Khóc Mẹ Hiền
Bà Nội tu hành vãng sanh Tây Thiên
Nhớ câu “Tôi biết Anh là người tốt”
86.
Bà Nội một đời trường chay tu tập
Tay lần chuỗi tràng niệm Phật tụng kinh
Cụ tu hạnh nhẫn dạy con chân tình
Bao lần khuyên răn Bố đà sám hối
87.
“Về Bắc Nhớ Phụ Thân” nhớ Ông Nội
Sầm Sơn phụ tử trăng rọi tiễn đưa
Ba tháng đằng đẵng Bố tôi nhớ nhà
Nhớ cảnh thỉnh Tiên bút đưa thi tứ
88.
Nhớ hồi còn ở ngôi nhà Yên Đổ
Mỗi khi đại sự Cụ khấn Tổ Tiên
Tiên nhập Cụ viết xuống bàn thật nhanh
Bố theo nét bút biên dịch Hán tự
89.
Một chín tám sáu phụ tử đoàn tụ
Mười năm “học tập” Bố được về nhà
Mừng gặp vợ hiền, Cha tóc bạc phơ
Chẳng được bao lâu thọ tang thân phụ!
90.
Viếng Chùa Vĩnh Nghiêm ngôi Tam Bảo tự
Thăm Bà Nội Ngoại thờ ở Chùa này
Sư Bà Đàm Hương xuống tóc nơi đây
Dạo trước cuối tuần mình hay đến lễ
91.
Nhìn lên bàn thờ Bố thấy bài vị
Cụ Dương Hồng Tuân nhìn kỹ là mình
Nghe Thầy tụng Kinh cầu siêu Hương linh
Nào ai xa lạ Pháp danh Minh Đạt!
92.
Bố chợt thốt lên Không tức thị Sắc!
Đâu cũng có Bố bàng bạc khắp nơi
Bất sanh bất diệt bất giác mỉm cười
Ta Bà cũng thế, mười ức cõi Phật
93.
Hóa ra chỉ là kịch bản sai khác
Bố đã thủ vai được mất thăng trầm
Đúng sai phải trái chỉ là bóng trăng
Duy có Phật tâm thường hằng bất biến
94.
Quay lại là thấy Quốc độ thanh tịnh
Quy mạng đảnh lễ Phật A Di Đà
Tây Phương Cực Lạc nào có đâu xa
Quan Âm Thế Chí cùng chư Thánh chúng
95.
Thì ra bao kiếp chỉ là giấc mộng
Luân hồi sanh tử cho mộng thêm dài
Giờ đây thức giấc chan hòa nắng mai
Mới thương cho người còn say chưa tỉnh
96.
Bố đến thăm nhà từng con, kiểm điểm
Thấy mâm Chị Dao thịnh soạn thơm ngon
Mâm của Trường Thủy có cả nến hồng
Luca chắp tay mời Ông thọ thực
97.
Tú làm cho Bố smoothie thơm ngọt
Trước đây ngày nào cũng trong thực đơn
Bố thăm vườn Nhật chớm đỏ lá phong
Rồi thăm nhà mới Thanh Dung và Hiển
98.
Thong thả Bố xem phân ưu thương kính
Của các Chú Thím gần xa họ hàng
Đọc những memo tâm sự chứa chan
Rồi lật quyển sách chơi trang ô chữ
99.
Ngoài kia thu đã khoác áo vàng đỏ
Trong đây niệm Phật tiếng mõ tụng Kinh
Lời Ôn Phổ Môn khai thị chân tình
Xa xa Lưu Thủy phóng sinh thủy tộc
100.
Gần một thế kỷ nhà thơ Thanh Trúc
Vân Đình Hà Đông Trưởng Tộc Họ Dương
Hiếu dưỡng phụ mẫu vinh hiển họ hàng
Hộ trì Tam Bảo làm tròn bổn phận
101.
Cảm ơn Bố đã cho con gương sáng
Bài học khiêm nhường, giản dị, bao dung
Từ tâm bất sát, yêu thương, hết lòng
Tha thứ, buông xả, hết còn chấp trước
102.
Ai đã sinh vào ác thế ngũ trược
Không khỏi có lúc tạo nghiệp, mê lầm
Bố đã chân thành sám hối buộc ràng
Tội tiêu tâm tịnh Lạc Bang quy hướng
103.
Tri Ân Tam Bảo cùng Bốn Ơn Trọng
Tri Ân Tứ Chúng, Tự Viện, Đạo Tràng
Tri Ân Gia Đình Bằng Hữu Họ Hàng
Tri Ân Hết Thảy Nhất Chân Pháp Giới
104.
A Di Đà Phật thân vàng chói rọi
Quang minh chiếu khắp cõi Phật mười phương
Bốn tám đại nguyện bình đẳng bao trùm
Tây Phương Cực Lạc năng độ tiếp dẫn

_________________________________
Con kính tặng Bố kính yêu nhân Thất thứ 2 của HL Dương Hồng Tuân PD Minh Đạt, sanh ngày 23 tháng 11 năm 1923 (Quý Hợi), ra đi nhẹ nhàng ngày 3 tháng 10 năm 2021 (27 tháng 8 năm Tân Sửu), hưởng thọ 99 tuổi.
Nguyện Đức Phật A Di Đà cùng Chư Thánh Chúng Phóng Quang Tiếp Dẫn Chư Hương Linh Vãng Sanh Cực Lạc Quốc.