BÓNG NGƯỜI XƯA

Anh đi từ phía mông mênh
Sau lưng bỏ lại đường quen lối về
Những chiều ai đợi bến mê
Những đêm đường vắng sông khuya một mình

Một mình ngồi với lặng thinh
Một mình đếm bước chân mình lang thang
Con đường đầy ánh trăng vàng
Nửa đêm mộng mị hương hoàng hoa say

Anh đi về phía chân mây
Khói sương mờ ảo còn đây nỗi niềm
Đường trần mấy nhịp cầu duyên
Sông kia mấy bến thuyền quyên mấy bờ

Người đi khuất nẻo bụi mờ
Em còn thương nhớ đợi chờ kiếp sau

Én Trắng
26/02/2018