Hoàng hôn đi rất chậm
Một ngày rồi cũng qua
Vẫn còn vương chút nắng
Trong bóng đêm nhạt nhòa
Quanh ta tường vôi trắng
Đời mình cũng trắng tay
Căn phòng giờ tĩnh lặng
Nỗi quạnh hiu giăng đầy
Người về cuối chân mây
Bóng trăng mờ khuất nẽo
Tan giấc mộng giữa ngày
Tiếc thương chi ngóng đợi
Ta dư thừa nỗi nhớ
Người dư thừa dối gian
Nên cuối đường trăng vỡ
Xa nhau cũng ngỡ ngàng
Người gọi ta bất chợt
Lời trần tình nỉ non
Trò chơi giờ tan cuộc
Khóc mà chi muộn màng
Cuối cùng một cuộc tình
Chỉ còn là hư ảo
Thôi thà cứ lặng thinh
Với nỗi buồn cao ngạo …!!
LÊ HỮU MINH TOÁN