Dấu Hương Xưa
Năm xưa em đến, bước chân êm Lá vàng rụng trải lối đi quen Mùa thu trong sáng như lòng, mắt Không gợn mây buồn vương trái tim Năm nay…
Tiếp Tục...Năm xưa em đến, bước chân êm Lá vàng rụng trải lối đi quen Mùa thu trong sáng như lòng, mắt Không gợn mây buồn vương trái tim Năm nay…
Tiếp Tục...Chiều nghiêng bóng nắng lưng đồi, Em nghiêng bóng nửa thân người trên tôi. Chao nghiêng cánh nhạn lưng trời, Em đi biền biệt nửa đời về xa. Rồi qua…
Tiếp Tục...Cõi thơ ta gầy hơn ngọn cỏ Bóng nắng chiều nhoà nhạt sắc hương Từng phiến lụa bên trời ngược gió Ru đời nhau dỗ giấc miên trường Đã xa…
Tiếp Tục...Thơ SÔNG CHIA Lớp lớp thời gian tưởng mới đây, SÔNG CHIA biền biệt khó mong ngày. Bến xưa nào thấy…
Tiếp Tục...Cuộc thế vần xoay tựa ván cờ, Người dồn tâm sức, kẻ thờ ơ. Được thời xe ngựa thênh thang bước, Lỡ vận thân danh héo hắt chờ Chạy đuổi…
Tiếp Tục...Lời Dẫn: PHẠM THÁI Phạm Thái còn có tên Phạm Đan Phượng, tự Đan Phượng, hiệu Chiêu Lỳ, đạo hiệu Phổ Chiếu là một danh sĩ sống cuối thế kỷ…
Tiếp Tục...