VẠT NẮNG HIỀN

Bạn rủ ta về thăm xứ bạn
Chân mây, suối núi, nước sông hồ
Ta về, một sáng mưa xuân ấm
Tìm lại hồn thơ thuở ấu thơ

Thấy vườn xanh cỏ, cây xanh lá
Thấy bạn hồn nhiên như khóm hoa
Lòng ta, xưa, một cành khô rũ
Bỗng vươn lên mạch sống chan hòa

Bấy lâu ta sống cù lao khép
Ta sống như loài ốc đảo hoang
Tâm bạn, tâm ta cùng rộng mở
Chào nhau, tay nắm chặt thiên đường

Ô hay! Quá nửa đời phong vũ
Mà sao chưa thấy mặt hồ yên?
Sáng nay vườn bạn xanh tươi quá!
Sao ta chưa là vạt nắng hiền ?

TRANG CHÂU