Đôi tai này, từng nghe bom đạn nổ
hơn một lần nghe tiếng sét ái tình
giông bão, phong ba, trời gầm mấy thưở
giờ, xin ai thở nhẹ bên vai mình.
hơn một lần nghe tiếng sét ái tình
giông bão, phong ba, trời gầm mấy thưở
giờ, xin ai thở nhẹ bên vai mình.
Bàn tay này, kéo giây dù ngược gió
dìu thương binh qua mấy bãi đầm lầy
đỡ đần ai rời mảng thuyền sắp vỡ
giờ, tay cần hơi ấm một bàn tay.
Đôi mắt, ngày xưa trừng nhìn biên ải
quắt hận thù khi đồng đội vùi thây
từng giận người đi, sầu người ở lại
giờ, đêm về xin làm ánh sao bay.
Trái tim này, xưa một bầu máu nóng
toan một lần ôm trọn hết tương lai
giờ đã biết thực không bằng mộng
nên muộn màng ươm hạt nắng đang phai.
Ta, cuối đời là con trăng về muộn
tô chút màu lên huyền ảo đêm đen.
Ta, cuối đời là là cánh buồm gió cuốn
đợi chiều tà, lặng sóng, lướt đi êm…
TRANG CHÂU
Montréal 01/01/2021