MIÊN TRƯỜNG TRÚC MAI
Chiều nghiêng bóng nắng lưng đồi, Em nghiêng bóng nửa thân người trên tôi. Chao nghiêng cánh nhạn lưng trời, Em đi biền biệt nửa đời về xa. Rồi qua…
Tiếp Tục...Chiều nghiêng bóng nắng lưng đồi, Em nghiêng bóng nửa thân người trên tôi. Chao nghiêng cánh nhạn lưng trời, Em đi biền biệt nửa đời về xa. Rồi qua…
Tiếp Tục...Cõi thơ ta gầy hơn ngọn cỏ Bóng nắng chiều nhoà nhạt sắc hương Từng phiến lụa bên trời ngược gió Ru đời nhau dỗ giấc miên trường Đã xa…
Tiếp Tục...Thơ SÔNG CHIA Lớp lớp thời gian tưởng mới đây, SÔNG CHIA biền biệt khó mong ngày. Bến xưa nào thấy…
Tiếp Tục...Cuộc thế vần xoay tựa ván cờ, Người dồn tâm sức, kẻ thờ ơ. Được thời xe ngựa thênh thang bước, Lỡ vận thân danh héo hắt chờ Chạy đuổi…
Tiếp Tục...Lời Dẫn: PHẠM THÁI Phạm Thái còn có tên Phạm Đan Phượng, tự Đan Phượng, hiệu Chiêu Lỳ, đạo hiệu Phổ Chiếu là một danh sĩ sống cuối thế kỷ…
Tiếp Tục...Năm nào bến cũ em đưa cho Tôi xuống thuyền tìm đất Tự Do Sông trắng bờ xa buồn vắng lặng Biển xanh sóng cả chất âu lo. Tay rời…
Tiếp Tục...