Bỗng Dưng Xôn Xao
Nầy em con nắng trổ ngồng Xuân vừa chạm khẽ nụ hồng xanh hơn Thì em thôi những dỗi hờn Rồi mai rồi mốt còn thương những chiều Nầy em…
Tiếp Tục...Nầy em con nắng trổ ngồng Xuân vừa chạm khẽ nụ hồng xanh hơn Thì em thôi những dỗi hờn Rồi mai rồi mốt còn thương những chiều Nầy em…
Tiếp Tục...Em yêu gió lạnh đầu đông Và yêu những ngón xuân nồng đan nhau Yêu dạ lan nở đêm thâu Yêu thêm từng mảnh lụa nhàu áo em Yêu ngọn…
Tiếp Tục...Em ru nỗi nhớ đêm ngày Anh ru câm nín đọa đày con tim Em ru lá rụng ngoài hiên Anh ru vạt cỏ ngả nghiêng sườn đồi Em ru…
Tiếp Tục...Kế em biết chiều hay nghiêng vạt nắng Và lối cỏ về làm mềm những bước chân Nếu em biết hoa vàng rồi mấy độ Thì năm tháng không khắc…
Tiếp Tục...Huế là Huế của mùa xưa Của từ anh đón dạ thưa em về Của từ áo lụa vân vê Của câu hò Huế phu thê mặn nồng Từ hôm…
Tiếp Tục...Kìa con sâu xanh ăn mòn phiến lá Thời gian bào mòn sức sống quanh ta Và chú ve con ngân nga rộn rã Rồi cũng im lìm khi mùa…
Tiếp Tục...