XÂU CHUỖI TÌNH THƠ
Thơ em là xâu chuỗi yêu thương Hạt nhuốm ưu phiền hạt vấn vương Làm sao kết lại thành nguyện ước Cho mộng tròn giấc giữa đời thường Em kết…
Tiếp Tục...Thơ em là xâu chuỗi yêu thương Hạt nhuốm ưu phiền hạt vấn vương Làm sao kết lại thành nguyện ước Cho mộng tròn giấc giữa đời thường Em kết…
Tiếp Tục...Anh đi từ phía mông mênh Sau lưng bỏ lại đường quen lối về Những chiều ai đợi bến mê Những đêm đường vắng sông khuya một mình Một mình…
Tiếp Tục...( Tặng Én Trắng , O Huế xưa thời thơ trẻ ) Trăng mọc ở đầu non Cuối ghềnh trăng say ngủ Hỏi trăng xưa có còn Hẹn giùm ta…
Tiếp Tục...Bao lâu rồi mẹ còn đây cô quạnh Giữa thôn làng xa khuất tháng năm qua Ngày nắng hạ đến chiều đông mưa lạnh Lủi thủi một mình mẹ nhớ…
Tiếp Tục...(Họa nguyên văn bài thơ Kiếp Phù Sinh của Thi Sĩ Hoa Văn) Còn có đêm này thôi anh nhé ! Giây phút rời tay đã đến rồi Vẳng tiếng…
Tiếp Tục...Mùa xuân này anh không về thăm em, Khi hoa vườn xưa bừng nở bên thềm. Trời xuân tươi mây cao vờn nắng ấm, Riêng lòng em cô tịch đêm…
Tiếp Tục...