Biển Chẳng Còn Xanh Nữa
Từ ngày đó biển không còn xanh nữa, Sóng xô bờ bọt trắng ngập tang thương. Thuyền ra biển là thây rơi máu đổ Người đợi trên bờ chỉ thấy…
Tiếp Tục...Từ ngày đó biển không còn xanh nữa, Sóng xô bờ bọt trắng ngập tang thương. Thuyền ra biển là thây rơi máu đổ Người đợi trên bờ chỉ thấy…
Tiếp Tục...Chiều về gợi nhớ xa xôi Ngoài hiên sân nắng một thời vàng phai Tháng năm giọt nắng u hoài Nhớ nhung một thuở áo dài trắng sân Phượng về…
Tiếp Tục...Chiều tàn con nắng dần loang Vầng mây xám xịt để tang loài người Tháng tư vắng hẳn tiếng cười Vần thơ nhăn nhúm em lười truốt chau Tháng tư…
Tiếp Tục...Tôi còn nợ người cái nắm tay Một câu chào hỏi giữa bao ngày Ánh mắt lạnh lùng như vô cảm Xác thân rệu rã nào có hay “Tôi vẫn…
Tiếp Tục...Không là ô cửa mục Vàng mắt nhìn cuộc đời Tôi mòn hơi tiếp sức Giọt đắng rụng tràn môi Một mình một mình thôi Lang thang chiều quạnh vắng…
Tiếp Tục...