Trắng Mộng
Ta chở bóng ta Lưng đời kẽo kẹt Nặng gánh chiều tà Ngày qua chưa hết Nuôi lửa tịch mịch Trong tim mạch ngầm Đâu trời phiêu hốt Mở hồn…
Tiếp Tục...Ta chở bóng ta Lưng đời kẽo kẹt Nặng gánh chiều tà Ngày qua chưa hết Nuôi lửa tịch mịch Trong tim mạch ngầm Đâu trời phiêu hốt Mở hồn…
Tiếp Tục...Em kiếm sợi dây xích Mong cột chân tay anh Nhưng em nào có biết Chẳng cột được lòng anh. Dẫu anh chẳng nhúc nhích Vẫn có mắt tinh anh…
Tiếp Tục...Tôi vẽ dáng hình anh, Người đàn ông tôi từng yêu tha thiết. Này mắt, này môi, Này nụ cười ngạo nghễ. Qua nỗi nhớ cháy lòng Qua màn sương…
Tiếp Tục...Hỏa châu thắp đỏ từng đêm, Quê hương máu chảy ruột mềm lòng ta. Vọng vang tiếng súng gần xa, Mẹ hằng khấn nguyện an hòa cho con. Đêm đen…
Tiếp Tục...Đêm trường lạc tiếng vô thanh Du hồn dạ khúc rơi cành quế hương Thoảng như hoa rụng thiên đường Bóng lay tâm động tưởng chừng âm ba Trầm lan…
Tiếp Tục...(họa thơ Tuấn Đình) Đổ xiêu thành quách dấu rêu phong Thế sự trầm luân khách má hồng Dừng vó bâng khuâng mây với núi Chạnh lòng hiu quạnh nguyệt…
Tiếp Tục...