THU LÃNG TỬ
Ngô đồng một chiếc báo thu sang, Ai điểm rừng phong lốm đốm vàng. Bến vắng lặng câm hàng liễu rũ, Sông êm trong vắt một đò ngang. Giang hồ…
Tiếp Tục...Ngô đồng một chiếc báo thu sang, Ai điểm rừng phong lốm đốm vàng. Bến vắng lặng câm hàng liễu rũ, Sông êm trong vắt một đò ngang. Giang hồ…
Tiếp Tục...Anh yêu dấu vì sao mình đơn lẻ Ba mươi năm rồi chẳng được gần nhau ? Sau hè đó trong sân ga lặng lẽ Lệ tuôn tràn từ biệt…
Tiếp Tục...Cùng Quý ACE, Anh Phi Ô thân kính BÃI TRƯỚC…
Tiếp Tục...(Để nhớ một chiều trên cao nguyên Lang Biang) Chiều xuống núi đồi cây đổ bóng Rừng xưa trăng ngủ dáng mong chờ Đường xưa đâu lối về thôn cũ…
Tiếp Tục...VẪN ĐẾM LÁ THU Cứ mỗi thu về gieo nỗi nhớ Rừng thu cất tiếng gọi mưa qua Lá thu rũ bóng thềm quên lãng Nhỏ giọt sầu vương rõ…
Tiếp Tục...Xao xuyến lòng đơn một nỗi niềm Chiều lên xô ngã bóng đời nghiêng Gió lay cành biếc vang vang động Hình bóng ai còn ngự đáy tim… Tưởng đã…
Tiếp Tục...