TRĂNG VIỄN XỨ
[one_half] Trăng về trên xứ Thái Bâng khuâng nhớ quê nhà Buồn xa xăm vời vợi Phủ kín quanh hồn ta Một lần nghe biển hát Giữa trùng khơi mênh…
Tiếp Tục...[one_half] Trăng về trên xứ Thái Bâng khuâng nhớ quê nhà Buồn xa xăm vời vợi Phủ kín quanh hồn ta Một lần nghe biển hát Giữa trùng khơi mênh…
Tiếp Tục...Về đâu ? Ôi ! Chẳng biết về đâu Khi chiều buông gió nhạt sắc màu Hồn tôi trăm ngã …về đâu nhỉ ! Đâu cũng bóng đời hun hút…
Tiếp Tục...Không là ô cửa mục Vàng mắt nhìn cuộc đời Tôi mòn hơi tiếp sức Giọt đắng rụng tràn môi Một mình một mình thôi Lang thang chiều quạnh vắng…
Tiếp Tục...Thềm khuya hắt bóng hồn lau sậy Một cõi mù khơi thắp nẻo về Một phiến trầm tích rêu phong cũ Một thời niên thiếu rực đam mê . Bạn…
Tiếp Tục...Dưới chân Thánh Giá buồn Con ngước nhìn tượng Chúa Vòng gai cứu tội nhân Dòng máu khô héo rũ Nghìn xưa từ nguyên thủy Vết đau vườn địa đàng…
Tiếp Tục...Và em, một đóa Quỳnh hương Nửa đời khép kín mộng vàng ngủ yên . Anh , loài bướm lạc trong đêm . Hương hoa ngây ngất bỏ quên đường…
Tiếp Tục...