CHIỀU QUA BẾN CŨ
Một chiếc xuồng câu dáng hững hờ, Trên làn sóng bạc đẹp như thơ! Ánh dương le lói bàn tay vẫy, Bóng nguyệt lung linh đốm mắt chờ! Mái lá…
Tiếp Tục...Một chiếc xuồng câu dáng hững hờ, Trên làn sóng bạc đẹp như thơ! Ánh dương le lói bàn tay vẫy, Bóng nguyệt lung linh đốm mắt chờ! Mái lá…
Tiếp Tục...Ai đứng trân mình hứng giọt mưa, Rơi bên thềm vắng buổi thu xưa? Bờ vai xỏa tóc vương mưa sáng, Dải yếm ươm tình đợi nắng trưa. Kẻ ở…
Tiếp Tục...Sao đưa con sáo bước ra lồng? Để chiếc thuyền xưa đậu giữa dòng! Dưới đó, sóng mơ vờn ảo ảnh, Trên đây, đài mộng tỏa hư không. Bao năm…
Tiếp Tục...Ai đem ‘‘đĩa bạc’’ dán chân trời, Để ánh bình minh lóe khắp nơi? Bọt sóng pha hồng nhô biển rộng, Làn mây ửng đỏ phủ sương khơi. Nhân sinh…
Tiếp Tục...Rượu nồng chưa nhắp đã nghe say, Thơ chạy đi đâu cũng chẳng hay! Rựng sáng, bùi ngùi trông biển sóng, Suốt đêm, nghiền ngẫm đếm niềm cay! Trên trời,…
Tiếp Tục...Núi giả chợt trông dạ ngẩn ngơ, Nhìn qua bao nét để rồi mơ! Đường kia lên đỉnh non mời mọc, Ngõ nọ xuống vườn hoa đợi chờ. Kia đám…
Tiếp Tục...